Thẩm Thanh Thu quan sát một vòng, trong lòng đã hiểu ra, đây là một bệnh viện tâm thần.
Nơi này là nhà ăn, tất cả cửa sổ đều được bịt kín hai lớp, chỉ có phía trên căn phòng có hai hàng cửa sổ thông khí.
Bệnh nhân trong đây có nam có nữ, Thẩm Thanh Thu quan sát sơ, ngoại trừ cô ấy, nơi này còn có chín bệnh nhân khác, bốn nữ năm nam.
Trong số bốn bệnh nhân nữ, ngoại trừ người cao ráo nhìn có vẻ mới chỉ ngoài đôi mươi, ba người khác, hai người khoảng 30, 40 tuổi, còn một người tóc đã hoa râm, có lẽ đã ngoài 50.
Tuy mặt mày của bốn người phụ nữ đều giận dữ, nhưng từ đầu tới cuối đều không lên tiếng, khi ăn cơm cũng rất thong thả, cơ thể bàn ghế đều sạch sẽ.
Trong năm người đàn ông, ngoại trừ người đàn ông mặt mày gian ác, còn có một người với cơ thể vạm vỡ, lúc ăn cơm Thẩm Thanh Thu nhìn thấy cánh tay hắn cơ bắp có lực, là người thường xuyên luyện tập.
Tuy trên mặt của ba người còn lại cũng phẫn nộ không kém, nhưng nhìn dáng vẻ đều là người lỗ mãng, một người trong đó đã ngoài 50 còn đeo kính, di chuyển ánh mắt không quan sát vụ ẩu đả, toát lên mấy phần cảm giác người có học.
Thẩm Thanh Thu liếc một cái, ngoại trừ người đàn ông đeo kính, nhìn những người còn lại không hề yếu ớt, đường nét thể hình và cơ thể đều có sức mạnh nhất định.
Lại nhìn mấy người đang cười lạnh quây bên ngoài quan sát bọn họ, có năm bảo vệ, ba
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-choi-moi-vao-cho/2684223/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.