Chương 209:
“Không hợp khẩu vị thì cũng ăn một chút, để tránh nửa đêm lại đói.” Anh đã quen với khẩu vị nồng của cô, nhưng tốt hơn là nên ăn ít vào ban đêm.
“Đủ rồi, tôi không muốn ăn nữa.” Diệp Du Nhiên ăn hai miếng cơm, uống nửa bát canh liền không cảm thấy thèm ăn nữa và cảm thấy buồn ngủ.
Mộ Tấn Dương thấy cô như vậy cũng không miễn cưỡng cô, anh dọn dẹp rồi đưa cô lên tầng ngủ.
Anh chỉ nghĩ rằng hôm nay Diệp Du Nhiên đã quá mệt mỏi, lại muộn như vậy, cô không muốn ăn và muốn ngủ là chuyện bình thường.
Kết quả là, sáng hôm sau, Diệp Du Nhiên vẫn không thèm ăn, anh phát hiện ra rằng có điều gì đó không ổn.
Mộ Tấn Dương nhìn cô ăn và uống một ngụm sữa rồi không ăn gì nữa, anh cau mày hỏi cô: “Tại sao em không ăn?”
“Không muốn ăn.” Diệp Du Nhiên lắc lắc đầu và ngả người ra sau.
Mộ Tấn Dương đặt con dao và nĩa trong tay xuống, anh nhìn Diệp Du Nhiên chằm chằm.
Anh biết rằng trước đó cô đã rất mệt mỏi, nên đêm hôm qua đã buông tha cô, không làm gì với cô, ngủ cũng không phải là quá muộn, nhưng bây giờ tinh thần của cô trông rất kém.
Mộ Tấn Dương nhíu mày, dường như nghĩ đến điều gì đó, ánh mắt thay đổi, anh đứng dậy và gọi điện cho Bùi Chính Thành: “Gọi Lục Thời Sơ đến đây một chuyến.”
Lục Thời Sơ đến rất nhanh.
Khi anh đến, Mộ Tấn Dương vừa dọn dẹo bàn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-chong-bi-an-sieu-quyen-luc/991816/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.