Nhìn An Nhiên lụi cụi trong bếp, Mạc Phong cảm thấy hai mí mắt trĩu xuống.
Anh nằm trêи ghế sô pha và chìm vào giấc ngủ.
Cơn ác mộng hành hạ anh mấy chục năm qua lại bất ngờ ập tới.
Ngọn lửa hung dữ bao vây bốn phía.
Một người đàn ông cầm trường đao lao thẳng tới hàng trăm người phía trước.
Phía sau là một người phụ nữ với tà áo trắng bay là là, tràn đầy tiên khí, trêи tay cô ấy là một đứa trẻ, có vẻ đứa bé mới vừa đầy tháng.
“Phải sống! Mang theo hi vọng của nhà họ Mạc sống sót ra đi!”, cô gái ghé sát vào tai đứa bé nói nhỏ.
Thực tại.
An Nhiên đi ra khỏi bếp, bưng một bát sủi cảo để lên bàn.
“Anh Mạc ăn…”
Nhưng khi cô ta quay đầu nhìn thì thấy toàn thân Mạc Phong run rẩy, biểu cảm hết sức kỳ lạ, trán anh thấm đẫm mồ hôi.
“Đừng đi…đừng rời xa…”, anh không ngừng lầm bầm.
An Nhiên vội vàng lấy khăn giấy lau trán cho Mạc Phong: “Anh Mạc, anh không sao chứ? Anh gặp ác mộng à?”
“Đừng rời đi!”, Mạc Phong đột nhiên choàng tỉnh dậy.
Bao năm trôi qua, cơn ác mộng bám lấy anh hai mươi năm qua vẫn không chấm dứt, giống như điều đó đã từng xảy ra trong cuộc sống của anh vậy, tất cả đều vô cùng chân thực.
“Không sao, một cơn ác mộng thôi! Em sẽ ở cùng anh!”, An Nhiên ôm anh vào lòng, dịu dàng nói.
Mạc Phong gục đầu vào vai An Nhiên, cô gái mặc váy trắng với khí chất thần tiên trong giấc mơ là ai!
Giấc mơ chân thật quá, khiến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-chong-ho-cua-nu-giam-doc/1190614/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.