Cô gái ngồi trên mui xe bỗng tỏ ra lúng túng nhưng vẫn quay đầu liếc nhìn Mạc Phong bằng vẻ khinh thường: “Xe này là của bạn tôi! Hơn nữa, cũng chẳng biết điều nhỉ, nói cứ như sau này có thể mua được không bằng!”
“Xin lỗi nhé! Tôi mua được đấy!”
Mạc Phong lấy chìa khóa ra mở cửa xe.
Cánh cửa từ từ nâng lên.
Dọa cô gái kia tái mặt.
Cô ta nhìn Mạc Phong với vẻ không dám tin: “Đây…đây là xe của anh?”
“Chìa khóa xe nằm trong tay tôi, cô nói xem?”, anh khua chiếc chìa khóa, cười lạnh lùng.
Nói xong anh ngồi vào vị trí tay lái và lấy lại cả bịch tiền.
Lúc này cô gái kia đã phải thay đổi cách nhìn Mạc Phong.
“Ấy, anh chàng đẹp trai, xe này là của anh thật à? Đẹp quá, tôi cũng định đi tới một nơi, có thể đưa tôi đi không?”
Anh ngoáy tai nhướn mày: “Hả, không phải vừa rồi chửi tôi nghèo kiết xác sao? Nói là tôi cả đời này không lái nổi xe này cơ mà! Cô lật mặt nhanh thật đấy!”
“Vừa rồi tôi đùa anh thôi mà.
Với một người nhiều tiền như anh, mặc như vậy là vì khiêm tốn! Tôi nhìn là biết ngay anh không phải người tầm thường! Vừa rồi hai trăm nghìn tệ tôi ở cạnh anh một tháng ấy, còn tính không?”, cô gái dựa vào cửa sổ xe, áo có thể kéo xuống bao nhiêu là cố kéo, để lộ ra đôi gò bồng nhấp nhô.
Người nghèo đưa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-chong-ho-cua-nu-giam-doc/1190791/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.