**********
Mọi người luôn cảm thấy bất ngờ nhưng không nghĩ tới mức là trưởng trại vừa đấm bóp lại vừa nịnh nọt, thậm chí còn mang cả sinh tố vào như thế này cho Mạc Phong.
“Cậu Mạc, cậu uống cho bớt khát nhé”.
Hóa ra không phải sinh tố mà làn ước ép cam.
Nhìn mà muốn nhỏ dãi.
Mạc Phong liếc mắt, hít hít ly nước cười lạnh lùng: “Muốn tôi ra nên dùng cả thủ đoạn bỉ ổi là cho thuốc mê vào đây à?”
“Tôi…tôi…cậu Mạc…đây là ý của cậu Tư Đồ…”, trưởng trại run rẩy khi bị đôi mắt như diều hâu của anh nhìn chăm chăm.
Đây là cảm giác sợ hãi mà kẻ mạnh thiên bẩm tạo ra cho người khác.
Thật không ngờ mới bị Mạc Phong nhìn thôi mà trưởng trại đã sợ tới mức chân mềm nhũn.
“Nói với Tư Đồ Yên, nếu hôm nay hắn không đích thân tới thì cả đời này tôi cũng không ra đâu!”
Mặc dù không biết Tư Đồ Yên sợ điều gì nhưng Mạc Phong cảm thấy dù có dọa như vậy thì vẫn có tác dụng.
Họ nghĩ trăm kế nghìn cách muốn anh ra chứng tỏ là họ đang phải chịu áp lực nào đó.
Hơn nữa họ còn ra lệnh bắt buộc cho người trưởng trại.
Điều này khiến anh cảm thấy tò mò.
Rốt cuộc thì ai có thực lực lớn tới mức khiến Tư Đồ Yên phải sợ hãi như vậy.
Lẽ nào Bạch Như Nguyệt tới giúp anh sao?
Cũng có thể là Bạch Như Nguyệt gây áp lực cho nhà Tư Đồ, nhưng lẽ nào cô gái này biết thông tin anh bị tóm nhanh như vậy?
Nếu đúng là Bạch Như Nguyệt thì anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-chong-ho-cua-nu-giam-doc/1191364/chuong-826.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.