**********
Bỗng có tiếng gió sượt qua tai Mạc Phong, ngay sau đó là tiếng gào thét thê thảm.
“Á!”
Hơn nữa không phải là tiếng kêu của một người mà là có một đám người.
Tất cả cùng quay lại nhìn thì thấy súng của những kẻ kia bị gãy làm hai, không thể nào bóp cò được nữa.
Súng của chúng dường như bị thứ gì đó chém làm đôi.
Thường Vân Sam vân vê vài chiếc lá trong tay, cười thản nhiên: “Bình thường tôi ghét nhất người nào dùng súng chĩa vào đầu tôi!”
“Thiên Nhẫn Đao? Ông là Thường Vân Sam”,
Trầm Vạn Chung lập tức đoán ra thân phận của ông ấy qua chiêu thức kỳ lạ vừa rồi.
Xem ra trước đây ông già này cũng là một cao thủ đáng gờm.
Nhưng Trầm Vạn Chung nhìn bộ dang lôi thôi lếch thếch của Thường Vân Sam thì không thể nào liên hệ nổi với vẻ ngoài đẹp trai ngời ngời năm xưa của ông.
Dù tuổi tác không chừa một ai thì cũng không đến mức tệ hại như thế này chứ?
“Ấy, không ngờ tôi lại nổi tiếng đến vậy cơ à?”,
Thường Vân Sam móc mũi cười đểu.
Ông nói vậy cũng có nghĩa là đã thừa nhận thân phận của mình.
Nhưng bộ dạng của ông hiện tại so với năm đó đúng là một trời một vực.
Giống như một người bị rớt xuống mười tám tầng địa ngục, cách xa mấy dải ngân hà vậy.
Duy chỉ có công phu là vẫn xuất quỷ nhập thần như thế.
“Đúng là ông thật à! Tôi không ngờ người đàn ông khiến tất cả phụ nữ đều rung động năm xưa lại thành ra thế này.
Ông thế này,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-chong-ho-cua-nu-giam-doc/1191374/chuong-836.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.