Chương 1204
Giết chính đồng bào của mình mà không ghê tay, nhưng ở khu vực châu Âu lại nghe lời kẻ khác không khác nào một con chó.
Anh đưa tay ra và vung kiếm Tàn Uyên về phía bầu trời, con dao găm trong nháy mắt biến thành một thanh kiếm.
Keng!
Kiếm Tàn Uyên cứ thể rơi thẳng xuống đất.
“Kiếm tốt! Kiếm tốt đấy! Tôi thích thanh kiếm này. Chàng trai, giao người phụ nữ đứng sau lưng cậu cùng thanh kiếm này cho tôi thì hôm nay tôi có thể xem xét tha cho cậu!”, khoảnh khắc lão già nhìn thấy kiếm Tàn Uyên, lão có cảm giác tựa như nhìn thấy một người phụ nữ xinh đẹp.
Hiển nhiên lão là một người tu hành, chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể phát hiện ra điểm đặc biệt của kiếm Tàn Uyên.
Mạc Phong nhếch khoé miệng, cười khinh: “Kiếm là một vũ khí tốt, là người anh em cùng vào sinh ra tử. Ông có thấy người đàn ông nào sống nhờ vào việc phản bội người phụ nữ và anh em của mình chưa?”
“Nói hay đấy!”, lúc này Nhược Hi cởi giày cao gót để sang một bên: “Dù còn sống hay chết đi thì em cũng là người của nhà họ Mạc. Dù sau này tôi có làm gì đi chăng nữa thì anh cũng phải tin em, em sẽ không hại anh đâu!”
“Đương nhiên là anh tin!”
Anh nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Nhược Hi và xoa nó, anh có cảm giác bàn tay ấy mềm mại như lụa, không biết bình thường sờ sẽ có cảm giác gì, quả thực rất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-chong-ho-cua-nu-giam-doc/1191989/chuong-1204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.