Edit: Ốc Sên
Không ai biết, cô đã vất vả như thế nào. Làm mấy công việc cùng một lúc, mỗi ngày đều mệt tới không dậy nổi. Nhưng cô cũng không còn cách nào khác, cô cần kiếm tiền, bây giờ cô không kiếm tiền, khi bụng lớn rồi, cô phải làm sao bây giờ, cô có thể nhịn ăn, nhưng đứa bé, nó cần ăn, nó cần phải sống….
Cô cũng không đểýđến bản thân mệt mỏi như thế nào, cái gì cũng làm, chỉ cần kiếm được tiền…. Côđều cố gắng …
Sau đó, mỗi tháng côđều vất vả hơn… Bởi vì bụng ngày một to lên. Nhưng càng ngày cô càng yêu thương đứa bé trong bụng, con gái cô hơn bảy tháng đãđòi chui ra khỏi bụng mẹ. Cô tới bệnh viện, đau một ngày một đêm, mới sinh ra nó. Một đứa bé sơ sinh bé nhỏ, cũng vô cùng yếu ớt.
Cô cảm thấy sự vất vả của mình cũng có báo đáp, chỉ là… Côđã sai rồi… Đây mới là khởi đầu của sự vất vả, cả con gái cô cũng phải chịu đựng đau đớn… Cô bé bị bệnh, bệnh tim rất nặng… Bác sĩ nói nếu không chữa trị, nó sẽ chết…
Khi cô nghe thấy con mình sẽ chết, cô cảm thấy tim mình như ngừng đập, cô chỉ có thểôm đứa con bé bỏng, ngồi ở bệnh viện, nghe họ nói, trái tim con gái cô có một lỗ hổng lớn, chữa trị cần rất nhiều tiền.
Cô không có tiền, cô cái gì cũng không có…
Cô hôn nhẹ lên trán con gái… “Con đừng sợ, con ngoan, mẹđưa con tới tìm cha. Cha sẽ cứu con, nhất định sẽ cứu con.” Côôm chặt con gái vào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-chong-mau-lanh/644470/chuong-350.html