“Tôi có thể nói cho thầy một chút về thầy Diệp, nhưng thầy phải giữ bí mật, không được đi đâu cũng nói ra ngoài. Thân phận của thầy Diệp rất đặc biệt, để lộ thông tin về cậu ấy có lế sẽ gây ra rất nhiều phiền toái.”
Ánh mắt Lưu Quốc Đông đột nhiên trở nên thâm trầm, giọng nói rất nghiêm túc.
Chuyện này đột nhiên trở nên nghiêm trọng, nhất thời mọi người đều có chút sững sờ.
“Ồ? Hiệu trưởng, nếu không tiện thì không nên nói thêm vậy.”
Nghe xong lời nói của Lưu Quốc Đông, Trương Cảnh Niên cũng trở nên nghiêm túc.
“Nếu nói thêm một chút thông tin thì cũng không phải là vấn đề lớn gì đâu.
“Thầy Diệp tuy mới ngoài đôi mươi nhưng đã đạt được những thành tựu đáng kinh ngạc trên nhiều lĩnh vực và viết khá nhiều trên các tạp chí học thuật quốc tế hàng đầu. Tuy nhiên, lĩnh vực nghiên cứu quá cao siêu nên hầu hết các bài báo của cậu ấy đều chưa được biết đến sâu rộng."
“Đây không phải là bí mật không thể nói ra. Điều khiến tôi kinh ngạc là một thanh niên như vậy đã nhiều lần tham gia vào các dự án tối mật cấp quốc gia SSS, và những dự án này đều có liên quan đến quân sự. Ngay cả tôi cũng không được phép xem nội dung cụ thể của dự án nữa.”
Lưu Quốc Đông càng nói, vẻ mặt càng nghiêm túc, thậm chí còn thở dài.
Hiện trường lập tức trở nên yên tĩnh. Khung cảnh im lặng đến mức có thể nghe thấy cả tiếng kim rơi xuống đất.
“Thầy Diệp có bối cảnh lớn như vậy, hẳn là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-chong-toan-nang-cua-hoa-khoi/161906/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.