Đúng lúc này, một cơn gió mang theo mùi thơm từ phía sau truyền đến, một đôi bàn tay nhỏ bé mềm mại nhẹ nhàng che mắt Diệp Thiên Bách.
“Bao nhiêu tuổi rồi mà vẫn thích chơi trò này.”
Diệp Thiên Bách bất lực mỉm cười.
“Hì hì, anh Thiên Bách, làm sao anh biết là em.”
Chung Linh Hi cười rạng rỡ.
“Còn ai khác ngoài em nữa? Lên xe về nhà thôi.”
Diệp Thiên Bách nhịn không được cười lên.
Chung Linh Hi nghe vậy thì ngồi vào ghế phó lái.
“Anh Thiên Bách, em thấy hình như vừa rồi anh quay phim, anh quay cái gì thế?” Chung Linh Hi hơi tò mò.
“Em muốn biết?” Diệp Thiên Bách hỏi. “Đương nhiên.”
Chung Linh Hi gật đầu.
Diệp Thiên Bách đặt điện thoại trước mặt Chung Linh Hi nhưng không mở màn hình.
Lúc này đã là bảy giờ, trời vừa tối nhưng đèn đường xung quanh rất sáng.
Nhìn thấy màn hình đen, ban đầu Chung Linh Hi hơi sửng sốt nhưng ngay sau đó, cô nhìn thấy trong màn hình phản chiếu hình ảnh một người lén lén lút lút nhìn và bí mật chụp ảnh bằng điện thoại.
“Đây không phải là Ngô Đông, người đi theo Vạn Thiếu Hạo sao? Cậu ta lén lút làm gì thế không biết, lại muốn làm chuyện gì xấu sao? Không được, em phải ngăn cậu ta lại.”
Chung Linh Hi cau mày, hơi tức giận, cô cứ bị Vạn Thiếu Hạo quấy rầy và rất mệt mỏi vì điều đó.
Điều mà cô không muốn nhìn thấy nhất chính là bị anh Thiên Bách nhìn thấy.
Chung Linh Hi muốn xuống xe nhưng lại bị Diệp Thiên Bách ngăn lại.
“Bỏ đi, không cần,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-chong-toan-nang-cua-hoa-khoi/161970/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.