Diệp Thiên Bách nghe vậy thì nhăn mặt lại. “Vì ăn mà em sẵn sàng bán mình sao?” Diệp Thiên Bách không nói nên lời.
“Chà, cũng không hoàn toàn là vì ăn. Anh rể, em cảm thấy anh rất tốt.” Hạ Tiểu My thở dài, ẩn ý mà nói.
“Em còn chuyện gì nữa không? Nếu không thì anh cúp máy trước, anh có việc phải làm.”
Diệp Thiên Bách mở miệng nói, bởi vì lúc này, anh nhìn thấy Chung Vân Hải đã trở về.
“Không có gì, chỉ là em đói và em không thể ăn cơm nhà.” Hạ Tiểu My lại buồn bã thở dài.
“Quen là được, trong lúc nhất thời khó mà điều chỉnh khẩu vị"
Diệp Thiên Bách nhẹ giọng nói.
“Không thể nào, anh rể, anh không biết, những gì mà họ nấu thực sự không thể so sánh với những gì anh nấu được”
Nói đến chuyện này, Hạ Tiểu My rất kích động.
“Bỏ đi, anh bận rộn với công việc của mình đi, tối chúng ta sẽ nói chuyện.”
Hạ Tiểu My đột nhiên lại nói. Diệp Thiên Bách nói thêm hai câu, sau đó cúp điện thoại.
Chung Vân Hải đứng bên ngoài tán gẫu một lúc rồi mới tạm biệt Lưu Quốc Đông.
“Thiên Bách, cậu đưa tôi về tập đoàn rồi cậu cứ làm chuyện của mình!”
Chung Vân Hải lên xe nói với Diệp Thiên Bách.
“Được, hôm nay vất vả rồi.”
Diệp Thiên Bách khẽ mỉm cười.
“Vất vả cái gì, với kinh nghiệm của cậu thì không cần tôi tới. Bây giờ cho dù yêu cầu Lưu Quốc Đông quỳ xuống cầu xin cậu đến làm việc thì cậu ấy cũng sẵn lòng.”
Chung Vân Hải phất tay, trên mặt nở nụ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-chong-toan-nang-cua-hoa-khoi/161977/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.