NGƯƠI CÓ TIỀN, TA CÓ ĐAO
Tác giả: Âu Dương Mặc Tâm
Dịch: Quá Khứ Chậm Rãi
Chương 212: Ký ức của Bạch Sinh
"Cho nên, sau khi Cù Tuệ giết Liên Tiểu Sương thì không xử lý thi thể, mà hốt hoảng chạy trốn." Cận Nhược gãi đầu, ý là còn có người khác nữa đã sửa lại hiện trường vụ án, in dấu hoa đào trên thi thể Liên Tiểu Sương, bỏ thi thể vào rương rồi đưa đến cống nước thải, thiết lập thiết bị hẹn giờ, đặt thi thể Liên Tiểu Sương xuất hiện ở suối Hoán Hoa... người này là muốn cái gì?"
Không ai trả lời hắn.
Mọi người ngồi trong sở tư pháp, nhìn chằm chằm vào bức tường manh mối rậm rạp ngẩn người.
Vụ án của Liên Tiểu Sương đã kết thúc. Vị trí của "tình lang" được đánh dấu là "Ngô Chính Thanh (đã chết)", vị trí "hung thủ thật sự" viết "Cù Tuệ", "hung khí" đánh dấu "chỉ thêu", lại thêm một đường mới "ném xác"... trống rỗng.
Hoa Nhất Đường dùng vòng tròn màu đỏ khoanh ba chữ "dấu hoa đào": "Vì sao phải in dấu hoa đào trên người Liên Tiểu Sương?"
(BY: muốn gợi lại cái vụ án năm xưa xử lý như shit chứ còn gì nữa)
Lăng Chi Nhan: "Giá họa cho sát nhân hoa đào, giấu tội thay Cù Tuệ?"
Hoa Nhất Đường: "Nếu là vì nguyên nhân này, vậy thì người này hẳn là người rất quen thuộc với Cù Tuệ, không chỉ quen biết mà còn có mối quan hệ rất tốt, muốn bảo vệ Cù Tuệ... đó sẽ là ai đây?"
Cận Nhược: "Cù Tuệ từ khi gả cho Ngô Chính Lễ gần như là không ra khỏi cửa lớn,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-co-tien-ta-co-dao/2319661/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.