Mạc Khải Liêm không ở nhà, cô cũng thấy nhà cửa quá trống trải, vậy nên quyết định cầm theo laptop sang nhà Lạc Phi Phi cùng làm báo cáo.
Lạc Phi Phi vừa đi vừa ngáp, tay kéo lại vạt áo choàng ngủ tới mở cửa
Mạc Uyển Dư:Tối qua cậu lại quẩy tới mấy giờ mới về vậy?
Lạc Phi Phi:Hơn ba giờ tớ mới về đến phòng, mệt chết mất.
Nhà còn mỳ gói không, tớ đi nấu giúp cậu bát mỳ, nhìn cậu sắp thành xác sống tới nơi rồi.
Lạc Phi Phi gật đầu như giã tỏi: Còn còn, bụng tớ khó chịu muốn chết.
Mộc Mộc bé nhỏ, yêu cậu quá đi mất.
Nói xong còn ôm cô lấy một cái, cô cười cười ghét bỏ, đẩy cô bạn ra rồi đi vào bếp.
Đã lâu không được ăn mỳ mà Mạc Uyển Dư nấu, Lạc Phi Phi gắp một gắp lớn đưa vào miệng.
Mạc Uyển Dư nhìn cô bạn ăn say mê, khoanh tay để lên bàn, nhìn Lạc Phi Phi với ánh mắt mong chờ:
Phi Phi, nói với cậu chuyện này.
Lạc Phi Phi cũng không ngẩng đầu lên, miệng vẫn đầy mỳ ừ một tiếng.
Mạc Uyển Dư:Tớ hẹn hò rôi.
Khụ...khụ...- Lạc Phi Phi bị sặc, mặt đỏ lên, mắt ngấn nước, Mạc Uyển Dư vội rót cốc nước đưa cho cô.
Một lúc sau mới thấy khá hơn:Cậu lại lén lút có bạn trai sau lưng tớ, nói xem, cậu bị tên đàn ông nào lừa rồi hả.
Cậu phải để tớ đánh giá trước đã chứ.
Mạc Uyển Dư:Nhân phẩm ngừoi đó cực kỳ tốt, lại không có tật xấu gì cả.
Trước tới giờ đây là lần đầu tiên tớ rung động, tớ cực
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-dac-biet-trong-tim/534162/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.