Sau một thời gian dài bất tỉnh, Tommy dần dần cũng đã nhận thức được một quả cầu lửa cứ lớn dần lên và đang đung đưa trong khoảng không. Những cơn sóng đau đớn từ lõi của quả cầu này cứ lan tỏa ra mãi. Sau đó cả vũ trụ như thu hẹp lại, quả cầu lửa cũng đung đưa chậm chạp hơn... Ngay lập tức, anh hiểu ra chính cái đầu của anh là hạt nhân của sự đau đớn này.
Dần dần anh còn nhận ra những cảm giác khác nữa: cái lạnh xiết lấy chân tay anh làm chúng bị tê dại, rồi cái đói và đôi môi của anh không thể mấp máy được nữa.
Quả cầu lửa đung đưa ngày càng chậm dần. Đầu của Tommy Beresford đang đặt trên một vật gì đó rắn lắm. Cực kỳ rắn. Có lẽ đó là một tảng đá, không nghi ngờ gì nữa.
Đúng vậy, Tommy đang nằm ngủ trên một tảng đá. Toàn thân anh đau đớn, người cứng đờ và rét cóng, bụng đói lả. Những chiếc giường ở nhà bà Perenna không bao giờ được coi là mềm mại, nhưng vẫn còn tốt hơn rất nhiều so với phiến đá anh đang nằm...
Và rồi khuôn mặt của Haydock... lại trở về với anh! Tên đầy tớ Đức kia và cả cái máy thu phát nữa! Sự quay lại của hắn, những chấn song sắt và khu vườn của ngôi nhà Vui Vẻ...
Có người nào đó đã lén đến sau lưng anh và giáng cho anh một đòn chí mạng. Chính đây là lý do giải thích tại sao đầu của anh lại đau đến thế...
Haydock? Nhưng Haydock đã trở lại nơi nghỉ chân của tên buôn lậu, rồi đóng cửa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-dan-ba-hoang-da/995710/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.