Tại sao lại thích?
Trương Phong Hoà định mở miệng, đã bị y tá đánh gãy lời nói. Đổi bình nước biển xong, Phùng Dã nhớ ra lúc nãy Trương Phong Hoà hỏi mình điều gì đó, "Lúc nãy em nói gì?"
"Không có gì." Trương Phong Hòa lắc lắc đầu.
Cậu thấy đầu óc mình chắc là hỏng rồi, nên mới có thể muốn hỏi điều này, may Phùng Dã không nghe được.
Phùng Dã nhìn Trương Phong Hoà nhíu mày, không hiểu sao hắn cảm thấy tuy khoảng cách 2 người rất gần, nhưng cậu vẫn ở mình rất xa.
Truyền dịch xong, Phùng Dã đưa Trương Phong Hòa trở về. 1 ngày trôi qua như vậy, Trương Phong Hoà đều giữ trong mắt. Cậu cảm thấy mình làm phiền Phùng Dã quá nhiều, liền cảm ơn Phùng Dã.
Phùng Dã bất đắc dĩ nói: "Từ khi nào em khách khí với anh quá vậy?"
Trương Phong Hoà im lặng.
"Nếu cảm ơn, chi bằng mời anh ăn 1 bữa." Phùng Dã cười cười, lấy tay xoa đầu Trương Phong Hoà,"Nếu em ổn rồi thì anh về đây, có gì không được thì gọi anh nhé, anh ở ngay cách vách đó."
Dứt lời, Phùng Dã cũng không muốn ăn vạ không đi, dứt khoát đi về.
Trương Phong Hòa đóng lại cửa phòng, vì bệnh nên dễ xúc động liền nhịn xuống, uống thuốc rồi đi ngủ.
Phùng Dã lại không ngủ được, nghĩ Trương Phong Hoà thường xuyên đổ bệnh, Phùng Dã liền nghĩ phải nấu những món ăn bổ dưỡng bồi bổ cho Trương Phong Hoà mới được, Phùng Dã sẽ xuống bếp, vì Trương Phong Hoà được ăn ngon, nên lên mạng tra cứu các thực đơn, xem từng bước làm. Kết quả hơn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-dan-ong-toi-theo-duoi-7-nam-yeu-nguoi-khac-roi/836520/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.