Chạy khỏi nhà máy bỏ hoang rồi ra tới đường lớn, ước chừng tên kia sẽ không đuổi theo nữa, Nguyễn Thu Bình mới thả đứa trẻ xuống.
"Sao nhóc lại ở chỗ này? Số điện thoại của bố mẹ là bao nhiêu? Nhà nhóc ở đâu?" - Nguyễn Thu Bình hỏi.
Đứa trẻ cúi đầu nhìn mũi chân của mình rồi nói: "... Em không biết."
Nguyễn Thu Bình quan sát tổng thể đứa trẻ này một phen, nặng nề thở dài.
Đường đường là thần May Mắn, sau khi hạ phàm lại trở thành bộ dạng như thế này.
Ôi chịu thôi, anh chỉ biết đổ lỗi cho năng lực quá mạnh mẽ của mình, mới truyền tí vận khí mà đã át luôn cả thần May Mắn, khiến hắn thành ra như này.
Nguyễn Thu Bình hơi thấy đắc ý.
"Người này là ai vậy?"
"Có phải bọn lừa đảo không, sao lại để trẻ con thành ra như thế kia..."
"Có nên báo cảnh sát không..."
Những lời bàn tán của người đi đường truyền hết vào tai Nguyễn Thu Bình.
Anh trông bộ dạng này của nó, cũng nhận thấy tình cảnh hiện tại không ổn cho lắm. Anh nhìn bốn phía, phát hiện một siêu thị nhỏ cách đây không xa.
Nguyễn Thu Bình vừa dắt đứa trẻ đi vào siêu thị, vừa hỏi nó: "Nhóc vừa không biết số điện thoại của bố mẹ, cũng không biết địa chỉ nhà. Thế chắc cũng phải biết tên mình chứ?"
Đứa trẻ lắc đầu rồi nói: "Không biết."
Nguyễn Thu Bình: "Nhìn nhóc cũng tầm bốn đến năm tuổi, sao mà ngay cả tên mình cũng không biết?"
Nguyễn Đông Đông ba tuổi thôi đã biết tên của bản thân là gì.
Đứa trẻ im
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-dan-ong-xuat-hien-moi-nam-mot-lan/1974002/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.