Năm ngày sau, tuần lễ thời trang Milan kết thúc một cách tốt đẹp.
Chốn kinh đô thời trang trang nhã này, vào ngày hôm nay khi tuần lễ thời trang kết thúc, bên cạnh nhà thờ chính tòa và cung điện Arengario đều tràn ngập không khí vui mừng nồng đượm.
Nghiên Thời Thất đi xong màn nghi thức chào kết thúc cuối cùng, thần kinh căng thẳng cũng được thả lỏng.
Theo tấm màn rơi xuống, là sự mệt mỏi không nói nên lời xông lên.
Đêm hôm ấy, ngay cả cơm cô cũng chẳng ăn.
Về tới khách sạn là cô liền ngủ một giấc tới trưa hôm sau.
Còn Thành Nghiệp Nam thì đưa Lăng Tử Hoan về nước trước.
Thật ra, từ lúc Tần Bách Duật xuất hiện ở Milan, anh ta đã có ý muốn tránh mặt.
Dù gì mỗi lần nhìn thấy sự trao đổi nóng bỏng giữa Tần Bách Duật và Thập Thất, anh ta đều cảm thấy gai mắt như ong đốt.
Hôm sau, mười một giờ rưỡi.
Nghiên Thời Thất bị đói mà thức dậy.
Tác dụng tránh nắng của phòng ngủ khách sạn rất tốt, bên trong căn phòng được rèm cửa che chắn u ám mờ mịt.
Cô che miệng ngáp một cái, ngồi dậy vò tóc trên đầu, bụng kêu rồn rột biểu tình.
Cô lấy điện thoại ở dưới gối ra, nhìn thời gian, kéo dép lê trong cơn buồn ngủ mơ màng, định tới phòng khách tìm thực đơn gọi món.
Cửa phòng ngủ được kéo ra, ánh sáng chói mắt ở phòng khách khiến cô không khỏi giơ tay lên che lại.
Khung cửa sổ sát đất của ban công đang mở, gió mát phất phơ thổi rèm cửa trắng không ngừng đong đưa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-dau-yeu/2755682/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.