CHƯƠNG 1784: TIỂU KIỀU, NGHE NÓI CHÁU VẪN CHƯA KẾT HÔN HẢ? Liễu Nguyệt Mi nhìn Lăng Tử Hoan với vẻ ngạc nhiên. Đúng là không ngờ đứa trẻ này lại có lựa chọn như vậy. Thật ra ai cũng có thể nhìn thấy tay của cô nhóc không hề to, thậm chí còn nhỏ hơn ngón tay mảnh khảnh của Tô Uyển Đông. Lăng Tử Hoan thấy rõ sự cố chấp của Liễu Liễu Nguyệt Mi vừa vui mừng vừa xúc động nhìn cô nhóc, ấn đường đang cau có cũng dần giãn ra. Dường như bà đã hiểu được tại sao Tiểu Đông quyết định rời khỏi nhà họ Lăng nhưng vẫn không thể buông bỏ được cô nhóc hoạt bát này rồi. Trong lòng Liễu Nguyệt Mi vẫn còn oán hận Tô Uyển Đông. Cho dù thương chị, nhưng cũng vì sự cố chấp của tuổi tác mà bà không muốn cúi đầu. Nhưng sự xuất hiện của Lăng Tử Hoan đã bất ngờ phá vỡ sự bế tắc giữa hai mẹ con họ. Tô Uyển Đông cúi đầu vuốt nhẹ chiếc vòng ngọc trên cổ tay. Hơn ai hết, chị hiểu rõ chiếc vòng này có ý nghĩa như thế nào đối với nhà họ Tô. Vào khoảnh khắc chị đeo chiếc vòng tay do nhà họ Tô truyền lại này, có phải chứng tỏ trong lòng mẹ đã chấp nhận chị một lần nữa hay không. "Cháu à, cháu
Nguyệt Mi, cũng đọc hiểu sự cô đơn của Tô Uyển Đông nên đã dùng cách này để xây nên một cây cầu cho bọn họ.
Lớn tuổi rồi, có những lúc khó tránh khỏi việc chú trọng vào quan niệm khi nhìn nhận sự việc.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-dau-yeu/2771547/chuong-1784.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.