CHƯƠNG 1799: CÓ KHI NÀO LÀ DO HOẮC TRÚC NHẠN LÀM KHÔNG? Lời của Kỷ Bắc Thành không làm Tô Uyển Đông bớt lo lắng. Chị vô cùng khiếp sợ lắc đầu lẩm bẩm: "Từ nhỏ Hoan Hoan chưa từng phải chịu khổ. Đứa nhỏ này tính tình đơn thuần lại tốt bụng, bình thường cũng không có kẻ thù, sao lại bị người ta để mắt tới..." Lúc này, Kiều Mục nhận được điện thoại của Mục Nghi, anh cầm điện thoại di động nói xin lỗi rồi đứng dậy đi ra khỏi phòng trà ở sảnh sau. Nhưng trước khi rời đi, ánh mắt anh nhìn về phía Hoắc Trúc Nhạn đang ra vẻ vô cùng lo lắng ẩn chứa sự nguy hiểm và cảnh cáo. Việc cô nhóc mất tích tốt nhất là không liên quan gì đến chị ta! Sau khi Kiều Mục rời đi, Lăng Vạn Hình cũng đứng ngồi không yên định đứng dậy đuổi theo, nhưng Hoắc Trúc Nhạn ở bên cạnh đã lên tiếng ngăn cản: "Anh Hình, anh đừng đi, cứ ở đây đợi tin tức. Nói không chừng là do con bé ham chơi nên mới lạc đường thôi." Lăng Vạn Hình lập tức cau mày, còn chưa kịp phản bác lại thì Tô Uyển Đông đã lạnh lùng nói: "Cô Hoắc không hiểu rõ Hoan Hoan rồi. Tuy con bé ham chơi, nhưng không phải không biết chừng mực. Huống chi con bé ở đây lạ nước lạ cái, không thể nào chạy lung tung được!" Là một người mẹ, tất cả sự dịu dàng của Tô Uyển Đông chỉ dành cho người mà chị quan tâm. Mà những lời chỉ trích Hoan Hoan của Hoắc Trúc Nhạn đã khiến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-dau-yeu/2771562/chuong-1799.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.