CHƯƠNG 1952: BA, MỜI BA UỐNG TRÀ Ba ngày sau, hôn lễ của Ưng Phi Phi và Mặc Lương Vũ được tổ chức ở Đông Thành theo đúng kế hoạch. Ưng Phi Phi mặc váy cưới đứng trong phòng trang điểm của khách sạn, mắt rưng rưng chực khóc. Cô cũng giống như tất cả các cô gái bình thường khác, khó tránh khỏi những cảm xúc đan xen trong ngày kết hôn. Nhìn ba mẹ già cùng với bạn bè thân thiết từ Lệ Thành tới chung vui vào giờ phút này, cô cảm thấy... thật mãn nguyện. Mọi thứ trong hôn lễ của bọn họ đều đơn giản, ngoại trừ tiệc cưới được cử hành ở khách sạn, những nghi lễ khác đều được lược bỏ hết mức có thể. Ưng Phi Phi không phải là một cô gái ham hư vinh, nhất là khi đã ở độ tuổi hai mươi tám, cô vốn đã coi nhẹ những phù du hào nhoáng. Mặc dù tiệc cưới được trang trí rất đẹp, nhưng so với hôn lễ của những anh em khác, Mặc Lương Vũ vẫn cảm thấy thiệt thòi cho Ưng Phi Phi. Cậu ta đứng trước sân khấu, ngay lúc âm nhạc vang lên liền nhìn thấy Ưng Phi Phi khoác tay ông Ưng tiến về phía mình. Tất cả bạn bè đều đang ngồi trong hội trường và người nhà họ Ưng cũng rối rít vỗ tay chúc mừng. Ông Ưng lưu luyến giao bàn tay Ưng Phi Phi cho Mặc Lương Vũ, lồng bàn tay hai người vào nhau rồi vỗ mạnh một cái, lúc quay đi, người cha già vẫn không nén được nước mắt. Dù rất mong con gái đi lấy chồng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-dau-yeu/2773218/chuong-1952.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.