CHƯƠNG 2174: CÔ ẤY CÓ BẠN TRAI CHƯA? Hôm nay, Lăng Vạn Hình cũng chỉ có thể thầm suy đoán sức nặng của mình trong lòng Uyển Đông. Đặc biệt là khi phát hiện ra chi tiết này trong sản phẩm thêu, nỗi đau trong lòng vẫn rõ mồn một trước mặt. Lúc này, Tô Uyển Đông nhìn theo đầu ngón tay của Lăng Vạn Hình, nhanh chóng nhìn thấy dấu vết không dễ dàng phát hiện ra của mũi thêu. Ánh mắt Tô Uyển Đông đờ đẫn, cảm xúc bỗng dưng chết lặng. Thật ra, ngay cả bản thân Tô Uyển Đông cũng không biết đến chi tiết nhỏ nhặt này, nhưng bây giờ lại được Lăng Vạn Hình chỉ ra một cách dễ dàng, cảm giác này... có chút kỳ diệu. Khi Tô Uyển Đông hồi thần lại, ngước mắt lên thì bắt gặp ánh mắt của Lăng Vạn Hình. Ánh mắt hai người giao nhau, trong tiệm thêu Tô tĩnh lặng, cảm xúc trong lòng mỗi người trỗi dậy. Lăng Vạn Hình nhìn Tô Uyến Đông chăm chú, một lúc sau mới dời mắt nhìn chiếc khăn thêu trong tay, thở dài nói: "Phần lớn bức thêu của em là cảnh mưa gió Giang Nam, hình như anh chưa từng thấy em thêu uyên ương." Uyên ương... Đó là biểu tượng của tình yêu! Tô Uyển Đông nhìn khuôn mặt đẹp trai góc cạnh của anh, cười nhạt: "Tôi không thích uyên ương, nên không thích thêu." "Tại sao?" Lăng Vạn Hình nghi hoặc, vô thức truy hỏi. Nghe vậy, Tô Uyển Đông ngoảnh mặt đi, nhìn quanh tiệm thêu Tô có màu sắc cổ kính, nhỏ giọng nói: "Uyên ương luôn có đôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-dau-yeu/2775648/chuong-2174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.