“Anh muốn làm… trong xe ạ?” “Sếp Diệp.” Lâm Thông lên tiếng trước. Chương Như thì cầm hai tấm vé số nhìn Diệp Ấn Dương rồi lại nhìn Hà Oánh. “Hà Oánh, bạn tôi.” Diệp Ấn Dương quay đầu giới thiệu đơn giản với cả hai bên. Đôi bên không quen biết nên cũng chẳng có gì để nói chuyện. Hà Oánh lịch sự gật đầu định rời đi, chỉ là không rõ bản thân bị gì mà trước khi quay người bỗng hỏi Diệp Ấn Dương: “Bà ngoại tôi nói cuối tuần làm thêm món mời cả nhà anh đến ăn cơm, anh xem thứ Bảy hay Chủ nhật hôm nào rảnh để nhà tôi chuẩn bị trước nhé.” Nói xong thì mỉm cười với bọn họ rồi quay người đi tìm xe. Chỗ đậu xe ở khu này thật sự bất tiện, Chương Như dẫn họ về đường cũ. Lâm Thông lái xe còn cô ngồi ghế phụ, đưa mắt nhìn Diệp Ấn Dương qua kính chiếu hậu: “Sếp Diệp có tiền xu không ạ?” “Chờ chút, để tôi tìm xem.” Diệp Ấn Dương thật sự lục từ trong túi ra một đồng. Anh đang định đưa qua thì Chương Như trực tiếp đưa tấm vé số tới: “Sếp Diệp cào giúp em một tấm đi, mượn vận may của anh!” “Tay tôi không đỏ đâu, có khi cào ra tấm trắng đấy.” “Không sao, em cũng hay xịt lắm.” Chương Như đã quen rồi. Cô giữ động tác đưa, Diệp Ấn Dương đành nhận lấy, kê vé số lên đùi rồi dùng đồng xu cào xát từng dòng: “Xin lỗi, phí mất một vé của cô rồi.” Không trúng, nói xong bản thân anh cũng cười, thật không ngờ vận may lại kém thế: “Tấm vé trước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-dep-mau-lua-thuy-khuc-huu-ngan-phieu/2954071/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.