Giang Cố hiếm khi có được một giấc ngủ ngon, cả đêm hầu như không mơ mộng gì, sáng dậy đầu óc không còn đau nhức và nặng nề như hôm qua.
Chưa mở mắt, cậu định vươn vai một cái thì tay lại chạm vào thứ gì đó không thuộc về giường mình, không phải là cảm giác mềm mại của ga trải giường hay chăn đệm, mà bên dưới lớp vải là một cơ bắp rắn chắc, đủ để cảm nhận rõ bằng tay.
Giang Cố theo phản xạ gần như muốn bóp thử để xem mình đang chạm vào thứ gì.
Nhưng khi cậu còn chưa kịp hành động thì ý thức còn mơ màng bỗng tỉnh táo lại, trong khoảnh khắc liền nhớ ra chuyện tối qua.
Dù mắt vẫn chưa mở nhưng qua ánh sáng mờ mờ xuyên qua mí mắt, cậu biết trời đã sáng, có nghĩa là giờ cậu đang nằm bên cạnh Tư Hành, tay còn đặt trên chân anh.
Mà Tư Hành vẫn giữ tư thế đó, ngồi bên giường cậu suốt cả đêm.
Giang Cố nằm yên không nhúc nhích, nhưng động tác vừa rồi của cậu đã làm Tư Hành thức dậy, đôi chân dưới tay cậu rõ ràng là khẽ động một chút, rồi lập tức dừng lại một cách cẩn thận.
Tay Giang Cố vẫn đặt trên đùi anh, tư thế lúc trước dựa vào đùi anh ngủ không biết từ lúc nào đã trượt xuống, giờ trán cậu chạm nhẹ vào cạnh chân anh, qua lớp vải mỏng, Tư Hành thậm chí có thể cảm nhận được nhiệt độ cơ thể cậu.
Bầu trời đã sáng tỏ, rèm cửa màu trắng trong phòng không được kéo lại, chỉ có một lớp rèm mỏng ngăn ánh mặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-dep-om-yeu-duoc-nang-niu-trong-tim/1014706/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.