Sau khi quyết định ở chung với Tư Hành, Giang Cố cần nhanh chóng chuyển ra khỏi ký túc xá. Trường đã nghỉ hè, cả tòa ký túc xá gần như không còn ai, ngay cả căng tin cũng chẳng còn gì để ăn. Mấy ngày nay, Giang Cố chỉ toàn ăn mì và bánh bao, điều này thật sự không tốt chút nào đối với một người miền Nam như cậu.
Thùng đóng gói đã chuẩn bị sẵn từ trước, quần áo của Giang Cố cũng không nhiều lắm, ngay cả đồ mùa đông cũng chỉ cần một vali là đủ. Tuy nhiên, sách của cậu thì hơi nhiều, cậu đã phải dùng đến bốn thùng giấy lớn mới sắp xếp xong hết.
Lúc Đường Triệu kéo một chiếc xe đẩy vào thì thấy Giang Cố đang chuẩn bị ôm một chiếc thùng lên, cậu ta lập tức lên tiếng ngăn cản: "Cậu đừng động vào! Để tớ làm cho!"
Giang Cố bật cười: "Một thùng sách này tớ vẫn ôm nổi mà."
Cậu cũng không yếu ớt đến mức đó.
Đường Triệu kéo xe đẩy đến cạnh chiếc ghế có thùng sách rồi dùng một chút lực, nhẹ nhàng đặt thùng sách lên xe: "Ngay cả tớ còn thấy nặng mà cậu ôm nổi sao? Tuần trước Văn Hạo ở phòng 411 vừa dọn sách xong đã trật lưng đấy, có tấm gương sờ sờ trước mắt mà cậu còn định mạo hiểm à."
Đường Triệu đang thao thao giảng giải thì cửa phòng ký túc bị gõ.
Giang Cố ngẩng đầu nhìn thì thấy Tư Hành mặc bộ vest lịch lãm đứng ngay ngoài cửa. So với bộ đồ thường ngày, Giang Cố cảm thấy Tư Hành trông hợp với vest hơn, bộ trang phục được cắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-dep-om-yeu-duoc-nang-niu-trong-tim/1014786/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.