PHẦN 3: HÀNH TRÌNH ĐÊM
Nó kia rồi”, Wazir bin Talal la to, át đi tiếng ồn động cơ chiếc Sikorsky. Hắn trở sang mạn phải máy bay, cho Sarah thấy chiếc Alexandra, du thuyền khổng lồ của Zizi, đang rẽ sóng về hướng tây hòn đảo. “Cô thấy nó đẹp chứ?”
“Nó rất to”, Sarah hét trả lời lại.
“Dài hai trăm bảy mươi lăm phút”, bin Talal nói một cách tự hào, cứ như thể hắn là người đóng tàu.
Hai trăm bảy mươi lăm, Sarah nghĩ bụng. Nhưng ai đo đếm nhỉ? Yossi đã từng miêu tả nó như là một vương quốc nổi. Cô chợt nghĩ đến Gabriel và mọi người. Lần cuối cô liên lạc với họ là vào chiều chủ nhật, lúc Eli Lavon gặp cô trên phố Oxford khi cô đang mua vài thứ lặt vặt cho chuyến đi. Anh bảo, chúng tôi sẽ luôn ở bên cạnh cô, nhưng đừng tìm chúng tôi, và cũng đừng cố gắng liên lạc làm gì, trừ phi đó là tình huống cực kỳ khẩn cấp. Chúng tôi sẽ tự đến, chúc cô một chuyến đi thoải mái.
Sarah ngả lưng vào ghế. Cô vẫn đang mặc quần jeans và chiếc áo len mặc lúc khởi hành. Mới chỉ xa cách cái se lạnh của Luân Đôn mười tiếng, mà cơ thể cô bắt đầu phản ứng với cái nóng nhiệt đới đang lan tỏa. Ống quần jeans gần như dính chặt vào đùi, còn áo lạnh bó sát vào cổ. Cô liếc nhìn bin Talal, có vẻ hắn đã quen với việc thay đổi khí hậu đột ngột. Nhìn hắn trong trang phục vét đen, được cắt may khéo léo, cà vạt chỉn chu, khuôn mặt dài, mắt nhỏ, đen và bộ râu tỉa gọn,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-dua-tin/2244260/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.