Có lẽ, hết thảy chỉ là trùng hợp.
Khương Dương tự nói với mình.
Tuy nhiên, cho đến khi kiểm tra xong toàn bộ ngôi nhà, tâm trí hoàn toàn bấn loạn của cô vẫn khó có thể bình tĩnh lại.
Khương Dương cười khổ.
Rối loạn lo âu rồi.
Kết quả so sánh DNA còn chưa có, cô còn không biết người chết có phải là Thẩm Soạn Lâu hay không, sao cô lại bắt đầu lo lắng rồi?
“Việc kiểm tra thế nào rồi?”
Cô ấy hỏi Trần Lãng Phong.
“Đã xong hết rồi.”
Trần Lãng Phong gật đầu nói: “Những chứng cứ cần xét nghiệm đã được gửi đến phòng pháp y.”
Trong lòng Khương Dương căng thẳng.
Trần Lãng Phong lại nói: “Con dao gọt trái cây mà hung thủ sử dụng được lấy từ bàn cà phê của ngôi nhà cho thuê, vì vậy con dao mà hắn dùng để đột nhập vào cửa chắc là một con dao khác.
Chúng tôi vẫn chưa tìm thấy con dao đó.”
“Con dao đó như thế nào?”
Khương Dương hỏi.
Trần Lãng Phong đã mô tả chi tiết cho cô: “Theo phán đoán của nhân viên pháp chứng, con dao cắt cánh cửa rộng khoảng 2 centimet, và độ dày của lưỡi dao khoảng 1 milimét.
Hơn nữa, là dao một lưỡi.”
Trong phút chốc, con ngươi Khương Dương run lên.
Giống với con dao gọt hoa quả đó!
Tuy nhiên, thời gian không khớp! Không phải hung thủ vào nhà trước rồi mới lấy dao sao?
Có thể là một con dao khác giống như vậy?
Khương Dương cảm thấy kỳ quái nhưng cũng không nghĩ nhiều: “Anh tìm dưới lầu chưa? Không tìm được gì hết sao?”
Trần Lãng Phong thất vọng thở dài:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-hai-mat/657394/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.