Ta không nhìn thấy, muốn lùi về phía sau, nhưng đoàn người vừa nghe thấy “Thành chủ ra rồi!” liền nhốn nháo cả lên, mọi người đều ra sức chen lấn vượt lên, ta cũng bị cuốn theo dòng người về một hướng khác. Cảnh tượng này, xem chừng chẳng khác gì đàn heo đang tranh ăn trong máng.
Sau đó trên đài Phượng Sào cung truyền đến một câu: “Im lặng.”
Trong nháy mắt, bốn phía đều lặng phắc, nhưng ta nghe ra được, nhịp thở của mọi người lộ ra vẻ căng thẳng và hưng phấn.
Chuyện về Phượng Minh Cô Thành ta đã nghe A Lãng nói, vị Thất thành chủ đương nhiệm này chưa có ai được thấy mặt, sau đó xuất thành để tìm tung tích kẻ phản bội Thẩm Hòa và Băng Nương bị toàn thành phỉ nhổ, cùng với thánh tế kế nhiệm của thành.
Bây giờ hắn trọng thương trở về, nghe đồn là đã giết được kẻ phản bội, nhưng thánh tế kế nhiệm gặp bất trắc trên đường về thành, bị tách khỏi Thất thành chủ, đến nay hình như vẫn chưa rõ tung tích.
Ta thở dài, thánh tế đối với Phượng Minh Cô Thành có ý nghĩa phi phàm, nếu không còn thánh tế, e là Phượng Minh Cô Thành sẽ phải rời khỏi nơi rừng Hổ Nhĩ trù phú này.
Đột nhiên, bên tai ta vang lên tiếng mọi người reo hò mừng rỡ, nghe không rõ ràng, theo sau tiếng reo hò là các loại xì xào bàn tán, mấy phụ nhân và cô nương bên cạnh ta cũng sôi nổi thảo luận phong thái và vẻ ngoài của thành chủ, nghe giọng điệu vui sướng của bọn họ thì chắc vị thành chủ này phải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-la-cai-tay-nai/2130597/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.