Hả?
Cung Thẩm hoàn toàn mù mịt.
Hai người lúc này còn chưa chính thức gặp mặt mà? Từ Tứ An lấy đâu ra sự bất mãn lớn đến thế đối với hắn?
"Tại sao?" Ứng Uyển cũng hỏi.
Từ Tứ An nói: "Xấu."
Cung Thẩm: ...
Cung Thẩm: Cái gì???
"Sư huynh, huynh có phải nhận nhầm người rồi không?" Ứng Uyển im lặng một lúc, uyển chuyển nói, "Cung sư đệ ta cũng từng gặp rồi, trông không đến nỗi nào mà."
Đâu chỉ không đến nỗi nào.
Nói thế này, nếu Cung Thẩm không bị đuổi xuống núi, bảng Phan An chắc chắn có tên hắn trong top ba.
"Không nhầm được," Từ Tứ An ngón tay khẽ gõ nhẹ trên bàn, "Hắn mặc đồ đen xấu kinh khủng."
Thì ra là nói về quần áo!
Cung Thẩm không phục, màu đen đẹp thế, lại bền bỉ, dễ giặt.
Ứng Uyển cố gắng nhớ lại: "Màu áo hắn mặc thì ta không nhớ rõ lắm, nhưng gần đây hắn đang chạy việc cho Tử Cẩm Lâu, trên người chắc là đồng phục ở đó."
"Chạy việc?" Từ Tứ An liếc nàng ta một cái, "Hai người quen nhau lắm sao?"
"Không quen," Ứng Uyển lắc đầu, "Ta và hắn chỉ là phòng ở gần nhau, nhưng bình thường cơ bản không qua lại."
Từ Tứ An "ừm" một tiếng: "Màu đỏ hợp với hắn hơn."
Ứng Uyển: "Ờ, phải, phải không."
Gặp chuyện hỷ sự, ví như lễ hội, cưới hỏi, yến tiệc, đặc biệt thích màu đỏ, vì màu đỏ mang ý nghĩa cát tường.
Cung Thẩm cũng không ngoại lệ, nhưng Kha Tuế nói hắn không có số đó.
"Màu đỏ quá chói, mạng ngươi lại quá mỏng, muốn sống lâu hơn một chút thì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-muon-lam-gi-voi-thi-the-ta-vay-ha/2848537/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.