Năm Sinh Ninh thứ 228, Cung Thẩm 12 tuổi.
Tại Đoạn gia, Nghiệp Thành.
Đang giữa tiết trời tháng ba se lạnh, vào khắc giữa trưa, thiếu niên đang nướng khoai trong phòng thì có tiếng gõ cửa.
Cốc, cốc, cốc.
Hắn nhận ra âm thanh này, vội vàng ôm một củ khoai vừa nướng xong, vừa xuýt xoa "Nóng, nóng, nóng quá!" vừa đi mở cửa sổ.
Cửa vừa hé một khe, một cái mỏ đỏ nhọn hoắt đã vội vàng chen vào, gió lạnh theo đó thổi đến khiến hắn nhe răng nhếch mép, vội vàng đóng cửa lại.
Cung Thẩm bị một chú bồ câu trắng tròn trịa xinh đẹp bổ nhào vào người, hắn cười nói: "Đã lâu không gặp, Nha Nha, ngươi hình như lại béo ra rồi."
"Cúc c*, cúc c*."
Bồ câu trắng nhảy nhót vài cái trong lòng hắn, như mọi khi lập tức sà vào thức ăn, chúi đầu vào củ khoai mềm mại hồng hào mà mổ.
"Ngươi vất vả rồi."
Cung Thẩm xoa xoa cái đầu nhỏ của nó, ôm nó ngồi lại bên bếp than, thêm chút than cho trong phòng ấm áp hơn, sau đó tháo thư từ chân nó ra.
Tháng này có đến năm tờ, xem ra cuộc sống của Kha Tuế nhất định rất thú vị, Cung Thẩm hăm hở mở ra ——
"Ha ha ha ha ha ha ha ha.... "
Một chữ này chiếm trọn cả một trang.
Cung Thẩm khóe miệng giật giật.
Lật tiếp.
"Nói cho huynh biết, mấy hôm trước ta theo phụ thân đến Nghiệp Thành làm việc, gặp phải cái tên khốn Đoạn Khâm đó, thấy vẻ mặt ngông nghênh của hắn, ta không nhịn được đã đánh nhau với hắn một trận, huynh đoán xem, ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-muon-lam-gi-voi-thi-the-ta-vay-ha/2848546/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.