Ăn một bữa thật sự là quá gian nan.
Hạ Bạch chưa bao giờ muốn đi làm đến như vậy.
Đáng tiếc hôm nay không có trò chơi bị phá được, bọn họ liền ở trong xe cứu chờ đến tám giờ, tám giờ dài đắng đẳng, lâu kinh khủng.
Khi trở về bệnh viện chỉnh hình, Lăng Trường Dạ đã đi dạo với Nhị Oa vào ngày cuối cùng, Hạ Bạch không muốn giữ trẻ thêm một ngày nào, nhưng cậu vẫn muốn va vào trò chơi, vì thế lại dẫn theo Dương Mi đến một công viên giải trí rất xa.
Trong khoảng thời gian này, ngành giải trí ở thành phố Tuyền Quảng bị ảnh hưởng nặng nề, trong đó công viên giải trí là thảm nhất, không có mấy phụ huynh dẫn con tới công viên giải trí chơi, toàn bộ công viên giải trí vắng tanh, đừng nói không cần xếp hàng, chơi một trò cũng không có bạn đồng hành chơi cùng.
Dương Mi đang ngồi ngựa gỗ xoay, Hạ Bạch ngồi ở bên ngoài chụp ảnh cho anh ta, . Mỗi lần đi ngang qua Hạ Bạch, anh ta liền tạo một tư thế, mười mấy vòng mà không lặp lại cùng một kiểu.
Dương Mi rất biết chụp ảnh, mỗi một tấm đều rất đẹp, cười rất vui vẻ.
Khi chụp ảnh còn nói về thời trang với cách chăm sóc da, anh ta thoạt nhìn rất giỏi, nhưng Hạ Bạch biết anh ta ngốc thật, cũng không có kinh nghiệm xã hội gì.
Cậu bỗng nhiên rất tò mò, sao Dương Mi lại có được thân phận Vạn Quỷ Mê nhỉ. Hạ Bạch biết đạt được kỹ năng linh hồn cần phải có duyên phận, không cần biểu hiện ưu tú
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-nhat-xac-trong-game-vo-han/2774463/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.