Cục quản lý trò chơi cũng không biết thời gian khóa lần này sẽ dài bao nhiêu, sợ thời gian không đủ, dựa theo mức độ quan trọng, theo thứ tự nhanh chóng phát sóng xong, thời gian khóa trò chơi vẫn chưa kết thúc.
Trên vị trí quảng cáo của tòa nhà toàn thành phố, hơn phân nửa là ảnh chụp của thành viên đội Vong Xuyên, còn lại là vị trí trạm cứu trợ do Cục quản lý trò chơi sắp xếp ở thành phố Đại Thái, cùng với mấy loại phù hiệu màu sắc của Cục quản lý trò chơi.
Trò chơi đã xuất hiện ở thành phố Đại Thái, sắp xếp của Cục quản lý trò chơi không cần che giấu nữa, rất nhiều máy bay không người lái trên bầu trời đang tuần tra, âm thanh vừa rồi vẫn đang không ngừng phát ra từ máy bay không người lái.
Lần đầu tiên Hạ Bạch biết được, âm thanh ồn ào náo động của đám người có thể ầm ầm giống như tiếng sấm, từng đợt vang lên.
"Là bọn họ sao?"
"Là bọn họ! Bọn họ đều là người của đội Vong Xuyên!"
Sau khi Hạ Bạch và Lăng Trường Dạ, cùng với Nhị Oa bị nhận ra, người xung quanh chen chúc về phía bọn họ.
"Đại ca, chúng ta phải làm sao bây giờ!"
"Đại ca cứu chúng tôi!"
"Đại ca cầu xin anh hãy dẫn theo chúng tôi!"
"Đừng khẩn trương." Lăng Trường Dạ nói: "Vừa rồi mọi người đã thông báo của Cục quản lý trò chơi chưa?"
"Nghe thấy rồi!" Mọi người đồng thanh trả lời.
Lăng Trường Dạ nói: "Nếu đã nghe thấy, các người hẳn là biết, người của đội Vong Xuyên chúng tôi chỉ cần qua
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-nhat-xac-trong-game-vo-han/2774654/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.