Ngươi muốn ta giúp ngươi như thế nào
Không đơn giản sao, cản lại là được
Vậy lỡ may Cầm Sắt biết được.
Thì thế nào.
Viên Phi Phi ngồi ngoài ban công của phòng Lăng Hoa, miệng gặm một nhành cây nhỏ, ngước đầu nhìn trời.
Không ai biết nàng đang ở đây.
Lăng Hoa cũng không biết.
Viên Phi Phi giúp Lăng Hoa vụng trộm lẻn ra ngoài, chạy đến cửa sau của viện chặn hai vị thiếu gia nhà họ Khuất kia lại đã được khá lâu rồi. Sự việc tiến triển thuận lợi ngoài dự liệu, Lăng Hoa chưa cần xuất chiêu, nửa câu cũng chưa nói, hai vị thiếu gia kia đã theo nàng ta về.
Viên Phi Phi vốn nên trực tiếp rời đi bằng cánh cửa sau đó, thần sai quỷ khiến sao, nàng không đi, mà lại chạy về phòng của Lăng Hoa trước bọn họ, đẩy cánh cửa trong phòng gần như chưa bao giờ được mở, ra ngồi hứng gió.
Nàng nghe thấy tiếng hai thiếu gia họ Khuất ôm Lăng Hoa tiến vào phòng, không lâu sau, một tên đầy tớ bưng rượu, điểm tâm và hoa ngon quả ngọt vào. Cũng bưng tới một bồn nước nóng, để một bên.
“Hai vị chủ nhân, cùng nhau?”
Giọng Lăng Hoa mát mẻ, Viên Phi Phi hứng thú đứng ngoài nghe, gần như có thể tưởng tượng ra ánh mắt như cười như không của Lăng Hoa.
“Huynh đệ chúng ta, thích cùng nhau làm mọi sự. Đúng không, Tử Như.”
“Dĩ nhiên.” Khuất Tử Như ngồi rất ngay ngắn, nói nhẹ như bông.
Lăng Hoa ngồi trên chiếc ghế giữa hai người, bổ trái cây, đưa cho mỗi tên một nửa.
“Cảm tình giữa hai vị chủ nhân thật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-o-noi-tich-lang/2650396/quyen-2-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.