Dùng cơm xong, Khuất Lâm Uyển cáo từ ra về, trước khi đi còn khen Viên Phi Phi.
“Bé con này khá thông minh, học chữ rất tốt, mỗi tội không thích đọc sách.”
Viên Phi Phi bám thắt lưng của Trương Bình, núp ở sau lưng hắn giương mắt nhìn, Trương Bình đặt một tay lên đầu nàng. Trương Bình và Viên Phi Phi tiễn Khuất Lâm Uyển đến cửa, Khuất Lâm Uyển cảm thấy mỹ mãn ra về.
Chỉ còn lại hai người, Viên Phi Phi hoạt bát trở lại, nàng chạy vào trong phòng đem miếng bánh đã cất kỹ trước đó ra, đưa cho Trương Bình.
“Ông chủ ăn đi!”
Trương Bình nhận lấy, trông thấy đó là gì, ánh mắt của hắn liền nhìn Viên Phi Phi đầy nghi hoặc, Viên Phi Phi giải thích: “Mới rồi đi thăm Mít Ướt, trên đường đi tiên sinh mua đến để dỗ hắn, ăn không hết nên đem về!”
Trương Bình gật đầu, dắt Viên Phi Phi vào nhà, bỏ bánh vào một cái bát, đặt ở trước mặt Viên Phi Phi. Viên Phi Phi nói: “Ta đã ăn rồi, ông xem đã bị cắn mất một nửa, đều là ta ăn đó.”
Trương Bình cười cười, nhón nửa miếng bỏ vào miệng.
Viên Phi Phi lập tức hỏi: “Ông chủ ăn ngon không?”
Trương Bình gật đầu.
Viên Phi Phi còn muốn đưa hắn thêm, Trương Bình xua tay, ý là đã đủ rồi, Viên Phi Phi bỏ chỗ bánh còn lại vào miệng mình.
Trương Bình thừa dịp Viên Phi Phi đang còn ăn ngấu nghiến, lấy một tờ giấy và mẩu than ra, Viên Phi Phi sáp lại gần, nhìn thấy Trương Bình viết ở trên giấy——
Thân thể Bùi công tử như thế
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-o-noi-tich-lang/2650474/quyen-1-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.