Nó theo cô vào nhà, tới phòng khách, ngoài lão nhân gia vừa nãy đang ngồi xem báo còn hai người khác. Họ thấy cô thì mừng như pháo nổ. Nó lễ phép chào hỏi từng người có điều chưa giới thiệu thân phận đặc biệt.
Đang tiếp chuyện cùng hai người anh, giọng nói uy lực cất lên:
– Hai đứa ngồi xuống.
Nó và cô cùng giật mình, nhìn nhau trao đổi suy nghĩ. Nó kéo một đường nhỏ trên miệng, dáng vẻ tự tin bước tới trước mặt lão nhân gia.
Nó cúi gập người, trững trạc nói:
– Con chào bác, con là Trần Dương.
Lão nhân ừ nhẹ, phẩy tay nói nó ngồi xuốn đồng thời ra hiệu cho cô cùng ngồi. Hai người anh thấy không khí kỳ lạ cũng ngồi xuống, lâu rồi chưa thấy cha nghiêm túc như vậy, nhất định phải xem rốt cuộc đứa em gái bảo bối này gây ra chuyện gì đủ sức công phá.
– Tiểu Tố, thời gian qua thế nào?
Cô ngồi ngay ngắn, hai tay ở trên đùi, nghiêm chỉnh đáp:
– Con ổn. Nhờ Dương.
Lý cha gật đầu vài cái tỏ vẻ đã nghe, nhìn sang nó hỏi:
– Hai đứa quan hệ gì?
Nó nhìn sang cô, thấy cô nhẹ gật đầu thì hít hơi sâu đầy lồng ngực:
– Dạ, chúng cháu…
Nó chưa nói xong, bên ngoài đã có giọng phụ nữ vọng vào tiếp ngay sau đó là tiếng giày cao gót va đập vội vã xuống nền gạch.
– Chao ôi, bảo bối của mẹ về rồi sao? Màn Thầu của mẹ đâu rồi?
Nó kinh ngạc nhìn hai má tròn tròn của cô bị bóp đến thương tâm. Nó muốn can nhưng không dám. Không cần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-quan-trong-nhat-cua-em/2500769/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.