Trong một thành phố tuyến hai, quá nửa đêm, ông chú tài xế trung niên dừng xe ở ven đường, với lấy khăn giấy ướt trên ghế ngồi lau mắt.
Chạy xe đêm, thời gian này là mệt mỏi nhất, chỉ cần cố qua được, đến tầm hai, ba giờ là ổn.
Lấy lại chút tinh thần, hắn khởi động xe định đi thì đột nhiên phát hiện một cậu bé tầm bảy, tám tuổi đứng bên đường đối diện vẫy tay với hắn.
Tinh thần ông chú rung lên một cái, suy nghĩ tối thế này sao lại có con nít ở đây? Nhìn sau lưng thằng bé cũng không thấy người lớn, hắn do dự một chút, hơi sợ hãi.
Bất quá cái đứa nhóc kia lại nhìn rồi chạy về phía hắn, chớp mắt đã đến cạnh xe, gõ kính.
Tài xế nhìn thằng nhóc qua cửa kính, nhìn ngang nhìn dọc cũng thấy nó chỉ là một đứa con nít mình thường, bỏ qua nghi ngờ, kéo cửa sổ xuống, "Nhóc con, nửa đêm rồi, cháu ra đây làm gì? Cha mẹ con đâu?"
Thằng nhóc ngoan ngoãn nói: "Con muốn đi bệnh viện Đệ Nhất để tìm mẹ."
Tài xế lúc này mới thả lỏng, nghi ngờ hỏi: "Con có tiền không?"
Thằng bé móc vài tờ một trăm tệ trong túi quần ra.
Trong đáy mắt tài xế lại lóe lên vài phần tham lam, "Được rồi, lên xe đi."
Thằng nhóc này vừa lên xe đã mang theo một cơn gió lạnh, tài xế cảm thán một câu: "Đúng là mùa thu tới rồi, nhiệt độ buổi tối lạnh ghê."
Nó không nói lời nào, chỉ ngồi phía sau cúi mặt cũng không chơi bất cứ thứ gì, tài xế nhìn thoáng qua
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-que-cung-bi-ta-lua-den-dung-len/118829/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.