Cố Diệp đặt ba con búp bê lên bàn, nghiêm trang nói: "Đêm qua em mơ thấy một chị gái, chị ấy nói chị bị người ta giết, làm thành thú bông, xương cốt bây giờ còn đặt ở tầng hầm, hôm nay em đến chỗ chị ấy nói, không ngờ tìm được búp bê thật."
Anh cảnh sát mới đi làm dùng ánh mắt bất đắc dĩ nhìn Cố Diệp, thậm chí còn muốn cười, hỏi chú chọc anh à?
Cố Diệp thấy đối phương không tin, mở bụng búp bê ra, lấy một đoạn xương bàn tay người từ bên trong, mặt không biểu tình đưa cho đối phương: "Là xương người phải không?"
Sắc mặt của cảnh sát trực ban nháy mắt thay đổi, thu lại ý đùa, "Đây là xương người."
Vẻ mặt Cố Diệp vô tội chỉ vào mỗi con búp bê: "Chị ấy nói đây là mắt của chị, đây là xương còn đây là da, có vài con bị bán đi rồi."
Anh cảnh sát biến sắc, cầm mấy thứ này vội càng chạy vào trong, chỉ chốc lát sau, hai người theo anh ta ra, vừa thấy Cố Diệp, biểu tình cũng rất vi diệu, "Lại là em à?"
Cố Diệp hơi mỉm cười, ngoan ngoãn nói: "Đúng vậy, lại là em nè."
Hai người này là người phụ trách vụ án buôn bán trẻ em, đội trưởng và nữ đội phó, lúc nói chuyện Cố Diệp vẫn luôn gọi là chị Cảnh Hoa.
Anh cảnh sát nói rõ sự việc cho hai chủ sự, Cố Diệp chỉ vào con búp bê, xác nhận, "Con búp bê này được ông chủ quán mì mua về, nhà anh ta bị quỷ quậy nên em đem nó về." Loại sự tình này chỉ cần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-que-cung-bi-ta-lua-den-dung-len/118832/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.