Tình yêu mãnh liệt * Hơi nước chưa tan, nhiệt độ lan tỏa. Giây phút này tràn đầy cảm xúc. Lâm Tự Thanh áp môi vào môi cô, hôn sâu, tay ve vuốt dịu dàng. Chỉ là một tay hơi khó ôm trọn. Khương Mẫn vốn ăn mặc giản dị, trang nhã. Mùa đông trước mặc dày là chuyện hiển nhiên, phần lớn thời gian cô hay mặc chồng áo khoác, đôi khi quá lạnh sẽ mặc áo lông cơ bản. Sang đầu xuân, trời ấm hơn, thời gian làm việc cô thường mặc vest, sơ mi trang trọng, thỉnh thoảng mặc áo len không quá ôm sát, nhìn chung đều không quá lộ dáng. Thực ra tỷ lệ cơ thể cô rất tuyệt, đường cong thon thả, vòng eo nhỏ nhắn. Làn da trắng nõn tràn ra dưới đầu ngón tay. Khương Mẫn vốn là người thẳng thắn, thẳng thắn với người khác, thẳng thắn với bản thân. Thẳng thắn với cơ thể mình, thẳng thắn với h*m m**n của mình. Trong cơn mê đắm, cô cảm nhận được một khát khao chưa từng có. ... Muốn nhiều hơn nữa. Suốt thời gian qua, Lâm Tự Thanh đã thầm nhắc nhở bản thân vô số lần. Nàng vốn kiềm chế và trầm lặng. Có lẽ trong lòng người kiềm chế đều giống như một ngọn núi lửa đã tắt, bên dưới vẻ ngoài bình yên luôn có xung lực bùng nổ. Nàng bị khát vọng sục sôi bên trong thiêu đốt, cảm giác bồn chồn khó tả. Dù có tự trách mình cũng vô ích. Nàng muốn có cô. Nàng thèm muốn chiếm hữu trọn vẹn cô. Nhưng nàng không thể. Nàng đã yêu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-ruc-ro-tua-anh-duong/2899801/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.