CHƯƠNG 206: ĐỂ BỌN HỌ BIẾN ĐI
Tần Hằng nghe mà ngơ ngác, anh không phân biệt được người đàn ông này nói ngôn ngữ nước nào, xấu hổ cười hỏi: “Can you speak English?”
Người đàn ông vỗ vào lỗ tai rồi lắc đầu, tỏ vẻ nghe không hiểu, chỉ luôn nói với Tần Hằng: “Sayamahusatupakejtisumint-rasa.”
Người chung quanh cũng hai mặt nhìn nhau, mọi người đều không hiểu người đàn ông này đang nói gì.
“Lấy cho anh ta một bịch khăn giấy ướt mùi bạc hà.” Lâm Châu đột nhiên nói.
Tần Hằng không hiểu sao, lấy một bịch khăn giấy ướt vị bạc hà từ container xuống, duỗi tay đưa cho người đàn ông, người đàn ông lập tức mỉm cười nhận lấy khăn giấy ướt.
“Berapabanyak!” Người đàn ông lấy ví tiền ra hỏi.
“Hanya2yuan!” Lâm Châu nhìn người đàn ông kia, lại mở miệng nói ngôn ngữ giống hệt người nọ.
Người đàn ông lấy sáu nghìn đồng ra đưa cho Tần Hằng, sau đó đẩy mọi người ra rời đi.
Tần Hằng thấy Lâm Châu lại còn có thể nói chuyện cùng với người đàn ông nước ngoài kia, hơn nữa nghe Lâm Châu nói chuyện, giọng còn khá chính tông, trong lòng vừa kinh ngạc lại tò mò hỏi: “Lâm Châu, không ngờ cô còn biết nói ngoại ngữ nữa, anh ta nói tiếng nước nào thế?”
“Có nhiều thứ anh không ngờ được lắm, anh ta nói tiếng nước S.” Lâm Châu vừa làm bánh rán, vừa đắc ý cười nói.
“Sao cô lại biết tiếng nước S?” Tần Hằng ngạc nhiên hỏi.
“Biết thì biết thôi, có gì ghê gớm chứ.” Lâm Châu tùy ý nói, cô đưa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-thua-ke-co-cong-tu/1333353/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.