CHƯƠNG 124: TÔI KHÔNG PHẢI CHÓ CỦA ANH TA
Chạy ra cổng trường học, Tần Hằng lập tức nhìn về camera giám sát ban nãy, chạy theo phía của hai tên xấu xa kia.
Tần Hằng dựa vào trực giác, chạy hơn một nghìn mét, tại một ngã tư hẹp, anh lờ mờ nghe thấy tiếng chửi rủa, rên rỉ, anh híp mắt lại, lập tức chạy đến nơi phát ra âm thanh.
“Là bọn chúng!” Ngô Tịch Hân chạy theo sau Tần Hằng đã nhận ra, có hai tên đứng bên cạnh chiếc xe Porsche trước amwjt, chính là hai tên đã bế Giai Giai đi trong camera giám sát ban nãy.
Chỉ thấy trên người chúng toàn bụi, một tên ôm eo, một tên ôm đầu, sắc mặt còn tỏ ra vô cùng đau đớn, như là mới bị người ta tẩn qua một trận.
Tần Hằng không kịp nghĩ nhiều, lập tức chạy nhanh về phía chúng.
“Mẹ nó, mày không muốn sống nữa rồi đúng không?” Hai tên nhìn thấy Tần Hằng chỉ là một thằng nhóc hơn hai mươi tuổi, khí thế bừng bừng chạy về hướng này, dáng vẻ như sắp đánh nhau với chúng, hai tên đó là người lăn lộn trên giang hồ, cảm giác như đã bị sỉ nhục vậy.
“A!”
“Mẹ nó.”
Hai tên còn chưa chuẩn bị xong tư thế, Tần Hằng đã bay tới đạp trúng một tên, chúng lập tức ngã xuống đất, cảm giác như xương cốt đều rụng rời ra, bọn chúng đau đớn hét lên.
Tần Hằng thuận thế dùng đầu gối đè vào cổ một tên, tức giận hỏi: “Đứa bé đâu!”
Ngô Tịch Hân đã tìm trong chiếc xe Porsche bên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-thua-ke-co-cong-tu/1333494/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.