- Ngươi sẽ trở lại chứ?
Tử Yến run rẩy, khẽ nắm lấy bàn tay Hỏa Lang vốn đang định ra ngoài để tiếp tục buổi yến tiệc.
- Tất nhiên, sao ngươi lại hỏi vậy?
- Ta sợ... Ngươi đi sẽ không về nữa – Tử Yến cười khổ.
Hỏa Lang không nói thêm, xoay người lại, một chân quỳ xuống, ngồi trước mặt Tử Yến. Đầu ngước lên nhìn nữ tử đội khăn voan đỏ thắm đang ngồi trên giường.
Tử Yến thấy vậy mặt phiếm hồng, tim loạn nhịp.
- Tại sao ta lại không về nữa? – Hỏa Lang ngữ điệu hơi trầm xuống.
- Uyển Vân cô nương,... nàng... nàng vẫn rất yêu ngươi – Tử Yến lại bất đắc dĩ nở nụ cười.
- Yến nhi, ngươi đã là nương tử của ta. Ta phải có trách nhiệm với ngươi. Dù thế nào cũng sẽ bên cạnh ngươi, nên đừng lo lắng. Ta sẽ sớm trở về, hãy đợi ta đến lúc đó – Hỏa Lang mỉm cười.
Nói xong đứng dậy, chuẩn bị rời đi.
- Lang nhi! – thanh âm hơi run.
- Ân? – Hỏa Lang dừng bước, xoay người lại.
- Ta... có thể đợi. Ta có thể đợi đến khi ngươi quên được Uyển Vân. Cũng có thể đợi ngươi cả đời, vậy nên... nhất định phải quay lại đây, được chứ? Ta không muốn ngươi bỏ rơi ta – run rẩy.
- Yến nhi, nhất định không bỏ rơi ngươi. Sẽ rất mau quay lại.
Môi Hỏa Lang nở nụ cười, cười đau đớn, cùng vô vàn áy náy.
Nữ tử trước mặt yêu nàng sâu đậm, chấp nhận thành thân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-thuoc-ve-ta/2325154/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.