- Tiểu Nhĩ, ngươi cũng đã biết?
- Dạ, tiểu thư.
Hai người trong phòng nhỏ tiếng nói với nhau, nét mặt không chút ngạc nhiên.
- Còn có A Hổ và Tiểu Hoa – Tiểu Nhĩ lại chậm rãi.
- Ngươi... không có gì cần nói? – Uyển Vân giọng trầm xuống.
- Tiểu thư phải chú ý xung quanh, nô tì chỉ muốn nói vậy, không có ý gì khác.
- Ta hiểu! – Uyển Vân gật nhẹ đầu.
Im lặng một lúc.
- Cũng muộn, nô tì về phòng, tiểu thư hảo nghỉ ngơi! – Tiểu Nhĩ lại lên tiếng.
Uyển Vân lúc này mới thôi trầm ngâm, mỉm cười nhìn về phía Tiểu Nhĩ.
- Được, Tiểu Nhĩ, cám ơn!
- Chỉ cần tiểu thư cảm thấy hạnh phúc, Tiểu Nhĩ cũng sẽ hạnh phúc. Tiểu thư, ngủ ngon.
- Ừ!
Tiểu Nhĩ tiến về phía cửa rồi rời đi.
Uyển Vân lặng lẽ ngồi xuống mép giường, trên miệng lại hiện rõ ý cười.
"Đúng là phải chú ý hơn ha".
Cộc cộc.
Uyển Vân hơi giật mình, nhưng như nhớ ra gì đó, mắt sáng lên, thân thủ nhanh nhẹn ra mở cửa:
- A?
Hỏa Lang có phần giật mình, không nghĩ Uyển Vân nhanh vậy đã ra, có chút bất ngờ, thốt lên một tiếng.
Nữ tử trước mặt hiện rõ ý cười trên môi, làm Hỏa Lang mặt phiếm hồng, càng thêm ngại ngùng.
Uyển Vân vẫn đứng đó, nhìn gương mặt lúng túng kia càng thêm si mê.
- Uyển nhi,... dù gần hết canh tư... nhưng dù sao... cũng ngủ ngon ha! – lắp bắp.
-
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-thuoc-ve-ta/2325173/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.