"Sư muội, ta khó chịu quá"
"Sưu muội, ta đang rất đau khổ"
Hỏa Lang không ngừng mê man, liên tục nói những câu thống khổ. Khoảnh khắc cuối cùng nhìn thấy là hình ảnh nữ tử mờ mờ, vận y phục hồng nhạt, đang không ngừng gọi tên mình.
.
Tỉnh dậy đã là chiều hôm sau, cũng gần xế chiều.
Hỏa Lang ôm đầu, từ từ ngồi dậy. Nhăn nhó nghĩ xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà đầu đau đến vậy.
Một loạt hình ảnh ăn mừng hoan hỉ của sáu người. Tiếp sau đó là hình ảnh mình đang được mời chén rượu đầu tiên. Đến đó thì đứt đoạn.
Hỏa Lang thở dài. Sớm biết chuyện gì tiếp theo xảy đến với mình. Liền nhanh chóng đứng dậy, tìm y phục, chuẩn bị bước ra ngoài.
- A!
Hỏa Lang hoảng hốt. Nhận thấy y phục lúc này khác với bộ hôm qua vận. Mặt đỏ bừng, lúng túng không biết phải làm sao.
"Sao lại vậy? Là ai đã thay?"
Trên mặt không giấu khỏi sự sợ hãi.
Kétttt
Tiếng cửa mở ra, rồi khép lại. Gương mặt quen thuộc xuất hiện, trên người vận một y phục trắng thanh thoát, mỉm cười nhẹ nhàng hướng về nữ tử đang lúng túng trước mặt:
- Sư muội... A! Đừng có nhìn!
Hỏa Lang đang bán khỏa thân, bất chợt Uyển Vân bước vào không khỏi hoảng hốt.
- Cũng chẳng còn gì mà giấu nữa. Đêm qua ta đã nhìn hết rồi. Sư huynh, chuẩn bị xuống phố với ta.
Hỏa Lang vốn bị câu trước của Uyển Vân làm hoang mang, không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-thuoc-ve-ta/2325182/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.