Tại sao lại phải đi đến Duy Đô? Tại sao hắn lại một mực kéo tôi đi? Tôi căn bản không nghĩ sẽ gặp lại Hạ Mộc Lạo thêm một lần nào nữa, chỉ cần nhìn thấy hắn tôi đều cảm thấy rất sợ hãi.
“ Không đi có được không? Tôi bây giờ muốn tới bệnh viện.” yếu ớt hỏi một câu.
“ Muộn như thế này bệnh viện sẽ không cho cô vào thăm bệnh nhân đâu, cô đi nhất định sẽ không gặp được mẹ .” Nói xong, hắn dậm mạnh chân phanh lại.
Tôi khó hiểu nhìn hắn, lúc trước bảo hắn dừng xe hắn không dừng, bây giờ cầu xin hắn đừng dừng xe hắn lại dừng.
Hắn nhìn tôi liếc mắt một cái, thản nhiên nói :” Ra phía trước ngồi đi.”
Tôi giả vờ như không nghe thấy, ngồi yên không nhúc nhích.
Hạ Mộc Lạo quay đầu lại, không kiêng nể gì lướt nhìn tôi từ đầu tới chân, cuối cùng lắc đầu:” Yên tâm đi, đối với dáng người này của cô tôi một chút cũng không có hứng thú, sẽ không ăn cô đâu.”
Nhất thời chán nản, tại sao trên đời này lại có loại người như vậy chứ, dáng người của tôi thế nào thì liên quan gì đến anh? Anh đối với dáng người này của tôi không có hứng thú, tôi đối với dáng người của anh còn không có hứng thú hơn, anh chẳng phải là một siêu cấp soái ca, trong nhà thừa tiền đó sao? Thế nhưng làm sao lại có thể là một người đàn ông mồm miệng ác độc như vậy được a~.
Lập tức xuống xe, ngồi lên hàng trên. Đem ánh mắt khinh thường nhìn ra phía ngoài.
Hạ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-tinh-ba-dao/1610547/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.