Cành ô liu - Giọng người đàn ông nói tiếng Ý rất hay, thậm chí có thể dùng từ quyến rũ để miêu tả. — Trầm ấm, thanh lịch, từ tốn. Dường như sinh ra đã là ngôi sao sáng nhất trên đỉnh Kim Tự Tháp, mang theo sự điềm tĩnh độc đáo của người bề trên. Ngay cả âm rung lưỡi mà Thẩm Úc Đường thường không quen nghe, khi phát ra từ đầu lưỡi anh ta cũng trở nên quấn quýt lạ thường. Nhưng dù có hay đến mấy cũng không thể xoa dịu sự xấu hổ khi cô nhận nhầm người và bị chỉ ra ngay tại chỗ, cô càng không thể phớt lờ sự thay đổi trong ánh mắt của những người xung quanh. Như thể tất cả đang chế nhạo cách bắt chuyện cũ kỹ và vụng về của cô. Không, có lẽ họ còn chẳng thèm chế nhạo. Là khinh thường, là châm biếm. Nhưng thì sao chứ? Cũng đâu có ăn thịt cô. Dù sao thì những người này cô cũng sẽ không gặp lại lần thứ hai. Thẩm Úc Đường không hề tỏ ra quá nhút nhát, cô thẳng lưng một cách tự tin, kiêu hãnh như một con thiên nga đen. Cô lịch sự mỉm cười, "Xin lỗi thưa ngài, xin thứ lỗi vì đã mạo muội làm phiền. Chúc ngài có một buổi tối vui vẻ." Nói xong, cô dứt khoát quay lưng rời đi, không chút lưu luyến. Khi lướt qua, hương hoa huệ đêm còn vương vấn trong không khí. Lawrence nhìn bóng lưng cô, đặt ly rượu trong tay lên khay của người phục vụ, nụ cười trên môi biến mất, thay vào đó là vẻ lạnh lùng thờ ơ không thể phân biệt cảm xúc. "Trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-tinh-bi-oi-luc-gia-tien-tong/2912539/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.