Đầu óc Hạ Trú đau đớn như bị ai dùng dao nhấc từng dây thần kinh lên vậy. Quá khứ, những ký ức khó khăn lắm mới niêm phong lại được một lần nữa ùa về, dính đầy máu, mùi tanh nồng cũng xộc lên, nhức mũi.
Gào thét, điên cuồng như ma quỷ vậy.
"Quan sát thi thể không thấy có những dấu hiệu của việc bị sát hại, chứng tỏ Tả Thời đã chết tự nhiên trong điều kiện thể lực không đủ. Thử hỏi, ai có thể có được trải nghiệm này như giám đốc Hạ? Giương mắt nhìn người bạn trai của mình qua đời, rồi lại ngang nhiên nuốt thịt của bạn trai mình vào bụng." Cận Nghiêm nhíu mày.
Đầu Hạ Trú đau nhức kịch liệt, cô vô thức giơ tay lên ôm đầu.
Những lời chất vấn của Cận Nghiêm như mờ đi bên tai, trở thành hàng loạt những tiếng chỉ trích.
Dường như cô còn cảm thấy bỏng rát.
Đúng, là cát sỏi của Gobi, khiến người ta nóng bỏng, mù mịt không nhìn thấy điểm tận cùng.
Cô còn ngửi thấy mùi của cái chết.
Tuyệt vọng, và bất lực.
Sau đó là tiếng Nhiêu Tôn đau khổ gào lên: Ăn đi, em ăn ngay cho anh! Em muốn chết hả?
Ăn!
Hơi thở của Hạ Trú trở nên dồn dập, gấp gáp, trong khoang mũi dường như vẫn còn một chút hương thơm của thịt nướng. Mùi hương ấy rõ ràng rất hấp dẫn, nhưng khi tràn vào phổi vào ghê tởm đến nỗi bụng dạ cuộn trào.
Tiếng nói sốt sắng của Nhiêu Tôn cứ xa dần, lại trở thành chất giọng của Cận Nghiêm.
"Từng trải nghiệm một chuyện khiến người ta nghẹt thở như vậy, e
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-tinh-tri-mang/705691/chuong-326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.