Từ trước đến nay cô vẫn luôn cảm thấy anh không biết mệt, đấu với trời, đấu với đất, đấu với người. Anh như một chiến sỹ đánh cho địch tan tác, đi tới đâu cũng có thể giết cho đối phương không còn mảnh giáp. Thế nên, ở trong mắt người ngoài anh là Chiến thần, đánh đâu thắng đấy.
Ở trong mắt cô, anh cũng là thần, cao cao tại thượng, mang đến cho cô hy vọng lại ban cho cô ấm áp. Không nhiều người đàn ông có thể khiến cô thần phục. Lục Đông Thâm chính là một trong số không nhiều ấy. Cô cam tâm tình nguyện nép bên cạnh anh, vì chỉ cần ở bên cạnh anh, cô sẽ có cảm giác an toàn chưa từng có.
Đã từng có một thời gian cô rất khó ngủ, sau khi ngủ cũng thường bừng tỉnh vì những cơn ác mộng. Cô tinh thông mùi hương, giúp được người khác nhưng lại không giúp được bản thân. Chuyện của Tả Thời giống như một tấm lưới khổng lồ lại có gai độc, thít chặt khiến cô không sao thở nổi, đồng thời người đầm đìa máu.
Tửu lượng được cô rèn luyện ra khi sống ở Thương Lăng. Cô nuôi thói quen uống rượu, mỗi lần bị ác mộng bám riết như ma quỷ, như hình với bóng, cô đều dùng rượu để làm tê liệt bản thân.
Đàm Diệu Minh nói với cô: A Ly, em cứ ngủ bên cạnh anh, anh sẽ bảo vệ cho em, đừng sợ.
Nhưng cô vẫn sợ.
Sợ bị ác mộng nuốt chửng đến mảnh xương cũng không còn, thế nên, cô càng ngày càng uống nhiều rượu.
Sau này, cô gặp được Lục Đông Thâm.
Lục Đông Thâm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-tinh-tri-mang/705718/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.