Edit: Đào Chước
Beta: Yuri
Châu Ngư nấu cơm xong, gọi to: “Tất cả ra ăn cơm nào!”
Đèn treo trên trần nhà lóe lên một cái, bỗng nhiên tối sầm lại.
Vũ Phi nói: “”Đại Ngư, em hét đến nỗi hỏng cả đèn luôn kìa!”
“Đấy đâu phải đèn cảm ứng âm thanh đâu.”
Tống Hải tìm được mấy cây nến đốt lên, ngọn nến màu đỏ còn tỏa ra từng luồng hương thơm ngát.
Ánh sáng leo lắt hắt lên khuôn mặt của sáu con người.
Owen cúi đầu nhìn vào mặt của mỗi người, nói: “Em nhớ lại một câu chuyện từ xưa xửa xừa xưa, cũng vào ngày Tết Thanh Minh, cũng bị mất điện, cũng là châm nến để ăn cơm, chỉ là, đó lại là bữa cơm cuối cùng.”
Tóc gáy của Cao Khải dựng hết cả lên: “Em đừng có mà dọa mọi người.”
“Có ai muốn nghe kể chuyện không?”
Lâm Khải và Vũ Phi đồng thời giơ tay lên.
Châu Ngư và Tống Hải cũng giơ hai tay đồng ý.
Cao Khải nói: “Mấy người không biết đâu, Owen kể chuyện ma vô cùng đáng sợ!”
Vũ Phi: “Thế thì càng phải nghe chứ. Mà đừng nói cậu định kể mấy chuyện mà ai cũng nghe rồi nhé?”
Owen cười hà hà: “Đề tài mới mẻ độc đáo, khẳng định mọi người đều không đoán ra được.”
Trước đây có một đoàn khảo cổ tiến hành khai quật một khu mộ cổ. Trong mộ không có bất kỳ vàng bạc châu báu hay tài sản có giá trị nào, chỉ có một cỗ quan tài trông bề ngoài vô cùng rách nát. Người của đoàn khảo cổ cứ đắn đo do dự mãi, cuối cùng vẫn quyết định mở quan tài
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-trong-khu-nha-tro-deu-la-gay/2282939/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.