Vừa nhắc đến nhà họ Lâm, Bạch Ánh An khóc càng ghê hơn: “Mẹ, mẹ biết không? Thì ra mẹ của An Nam là con ruột của Nam Cung phu nhân, con khốn kia bỗng chốc trở thành chị dâu của con và An Nam. Tức nhất là Lâm phu nhân thờ nhà Nam Cung như thần, nhất quyết kéo con với An Nam đi xin lỗi con khốn kia. Tức hơn nữa là con khốn kia cậy sự yếu đuối của Lâm phu nhân, yêu cầu bà ấy đuổi con khỏi nhà họ Lâm, cả đời này không được ở bên Lâm An Nam”.
“Cái gì?”, Hứa Nhã Dung tức đến mức bật khỏi sofa.
Bạch Ánh An dùng tay lau nước mắt trêи mặt: “Mẹ, giờ con mất cả chì lẫn chài rồi, để con khốn kia hại thê thảm!”.
“Vậy... Lâm phu nhân nói sao?”.
“Con nghe An Nam nói, bà ấy đã đang khuyên An Nam hủy hôn với con rồi”, Bạch Ánh An túm lấy cổ tay Hứa Nhã Dung, vội đến mức nước mắt rơi như mưa: “Mẹ, làm sao đây? Mất Nam Cung Thiên Ân con đã xui xẻo lắm rồi, nếu còn mất An Nam, vậy con...”.
“Sẽ không đâu, con yên tâm đi”, Hứa Nhã Dung vỗ tay cô ta an ủi: “Con quên mẹ đã từng nói gì sao? Con mới là thiên kim tiểu thư của nhà họ Bạch, mọi thứ con ranh Bạch Tinh Nhiên kia có đều là của con, mẹ có cách khiến nó trả tất cả lại cho con”.
“Thật sao?”.
Hứa Nhã Dung gật đầu: “Nó dám chia cách con và An Nam, vậy thì mẹ sẽ khiến nó trả lại Nam Cung Thiên Ân nguyên đai nguyên kiện cho con, con đợi mà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-vo-thu-bay-cua-tong-tai-ac-ma/10641/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.