Vậy thì quẹt thẻ của tôi đi.”
Trên mặt của Lâm Uyển Đình đầy vẻ tươi cười, gật gật đầu: “Tốt quá, cảm ơn cậu, Thiên Thiên.”
“Không cần khách khí, chúng ta là bạn bè mà.
Tô Thiên Tử cười nhưng sắc mặt lại không thay đổi, ánh mắt càng thêm thâm trầm. Thanh toán xong, cô xách theo túi kem mắt đi dạo trong trung tâm thương mại.
Cầm kem mắt trong tay cứ như mấy trăm tệ vừa vứt đi ở quán cà phê liền quay trở lại vậy, Lâm Uyển Đình vui đến nỗi không ngậm được mồm.
Trong lòng liền muốn giữ Tô Thiêmn Từ ở trong lòng bàn tay.
Cô ta biết, Tô Thiên Từ khẳng định sẽ mua cho cô ta mà!
Lúc còn học cấp ba, Tô Thiên Từ không có tiền, nhưng mỗi lần cô ta và Liễu An An nhẹ nhàng dỗ dành một chút, thì cô sẽ mang hết sạch tiền trong người ra, đưa cho bọn họ, chưa nói hiện tại cô lại có nhiều tiền như vậy!
Trong lòng cô ta tính toán việc mua váy, phải làm như thế nào để Tô Thiên Từ tự động mua cho mình một cái đây?
Phải biết rằng, tùy tiện một chiếc váy ở nơi này cũng phải đến mười mấy hai mươi vạn. Nếu cô ta có thể có một cái váy, thì chuyến đi này không hề vô ích rồi.
Trong lòng tính kế, Lâm Uyển Đình đã khoác lấy cánh tay của Tô Thiên Từ, thân thiện mà lôi kéo cô.
Trung tâm thương mại Tinh Hoàng rất đặc biệt ở Khang Thành.
Tô Thiên Từ đem bộ dạng của cô ta thu lại vào trong mắt, bên môi có ý cười nhè nhẹ.
Lúc trước,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-vo-trong-sinh-le-tien-sinh-mau-ky-don/46079/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.