Kết cục của câu chuyện này sẽ ra sao, cứ để bọn họ phân định cao thấp một phen.
Hôn sự lần này cũng giống như kiếp trước, mọi sự đều diễn ra thuận lợi. Đêm đó, A Lục bị đưa từ Quốc Công phủ lên kiệu hoa.
Kiệu hoa đi một vòng quanh phố phường, rồi mới chậm rãi hướng về phủ của Bát hoàng tử.
Ngồi trong kiệu, A Lục nghe bên ngoài có tiếng người xôn xao bàn tán, tiếp đó là tiếng vó ngựa dồn dập lao tới.
Trong lòng nàng chợt thấy nhẹ nhõm đi nhiều.
Là Sở Du Du. Nàng ấy không quên giao ước giữa hai người.
Việc chặn kiệu hoa giữa phố vốn chẳng phải là chuyện vẻ vang gì. Người của Sở Du Du kéo A Lục ra ngoài thành, bắt nàng thay y phục thường dân, rồi để nàng ngồi chờ suốt một đêm trước khi đưa trở lại kinh thành.
Kinh thành chẳng vì thiếu đi một tân nương thân phận tiểu tỳ mà đổi thay, vẫn sầm uất phồn hoa như cũ.
Đối với quận chúa Minh Thành, sự biến mất của A Lục cũng giống như cái c.h.ế.t của Hỉ Tước tỷ tỷ ngày trước, chỉ là một phần vụn vặt không đáng kể trong cuộc sống, có cũng được mà không có cũng chẳng sao.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
A Lục ổn định lại tại phủ tướng quân, Sở Du Du tìm đến, cười nói rạng rỡ:
“Cuối cùng ngươi cũng đến rồi. Hôm đó, nếu không phải ngươi kịp thời báo tin trong tiệc xuân, ta cũng chưa chắc đã đối phó được với Minh Thành.
“Cũng may ngươi khuyên ta treo xác ả tiện tỳ kia lên cổng phủ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-xuyen-khong-gap-ke-trung-sinh/2744301/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.